景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。

作者:叶绍翁 朝代:明朝诗人
景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。原文
我如今官差可便弃舍。哎,儿也!咱两个须索今日离别,这冤家必定是前生业。这孩儿仪容儿清秀,模样儿英杰。我熬煎了无限,受苦了偌些。我和他是吃了人多少唇舌,不由我感叹伤嗟!(...)
《兰陵王》是词中的长调,共分三段。第一段写临安失陷后的衰败景象及词人的感受。“春去人间无路”是全词的主题句,词中各段发端,均以“春去”领起,并围绕这一中心从不同方面加以发挥。“秋千外,芳草连天,谁遣风沙暗南浦”,用对比手法写出临安失陷前后的不同画面,“芳草”、“秋千”,写出元军陷城前的景况。“芳草”,又暗喻送别。这首词的“芳草”(...)
初放 我屈原生长在楚国国都,如今却遭流放原野居住。 性迟钝言语少拙嘴笨腮,又没有强势力在旁辅助。 我才智疏浅能力又薄弱,孤陋寡闻又见识无多。 只为利国利君多次进言,谁料想惹怒小人招来灾祸。 君王不察我进言是为国,终将我放逐到僻壤荒野。 心里暗思自己有无过失,实无一丝差错可改过。 群小拉帮结伙成朋党,君王渐被欺蒙受迷惑。 谗佞小人花言巧语在君前,忠良缄口不言声默默。 尧舜圣君已逝不及见,忠正良臣为谁尽忠尽节? 高山巍巍峨峨耸立,江水浩荡永流不止。 叹自己年老死日将至,在荒野与禽兽相伴为侣。 孤独潦倒居无定所,举世皆混浊是非已颠倒,心中的冤情向谁诉? 大雁天鹅全遭斥退,却把恶鸟鸱鸮当宠物。 橘柚佳树被砍伐,却一排排栽植苦桃恶木。 可叹那婆娑修美的翠竹,却只能孤零零江边独处。 上面有繁茂的枝叶防露,下面有清凉的微风驱酷暑。 谁知道我与君王道不合,就像那实心的柏木、空心的竹。 从前的贤君无法追及,未来的英主难目睹。 悠悠的苍天啊高高在上,你为何不解除我的冤屈。 我怨恨君王你终不觉悟,我只有弃身荒野明心曲。 沉江 想那历史上的得失兴亡,看那群小误君祸国事桩桩。 尧与舜圣明仁义慈爱百姓,后世人常称颂永远不忘。 齐桓公用小人死后国乱,管仲耿介忠直美名传扬。 晋献公听谗言被骊姬迷惑,可怜那孝子申生惨遭祸殃。 徐偃王行仁义不备武装,楚文王心恐惧将其灭亡。 殷纣王暴虐无道身死国灭,周得天下幸赖于吕望贤良。 武王效法古人施恩布惠,封比干墓将其德昭示四方。 天下贤俊慕周德都来亲附,人才日增天下一心国力(...)
今年献寿多欢笑。弄玉新将二雏好。此曲尊前何所祷。十分康乐,十分强健,一树壮棒老。
万里长空鸿雁初飞,正值重阳。“携壶结客何处?”一问。“空翠渺烟霏。”一答。答话不著一动词,纯然景语,给人的感觉是携酒登高的人,溶入了那山色空翠、烟霏缥缈的一片氤氲之中,意境极为空灵。若用原诗“与客携壶上翠微”的“上”字,(...)
  欧阳先生(欧阳修自称)夜里正在读书,(忽然)听到有声音从西南方向传来,心里不禁悚然。他一听,惊道:“奇怪啊!”这声音初听时像淅淅沥沥的雨声,其中还夹杂着萧萧飒飒的风吹树木声,然后忽然变得汹涌澎湃起来,像是江河夜间波涛突起、风雨骤然而至。碰到物体上发出铿锵之声,又好像金属撞击的声音,再(仔细)听,又像衔枚奔走去袭击敌人的军队,听不到任何号令声,只听见有人马行进的声音。(于是)我对童子说:“这是什么声音?你出去看看。”童子回答说:“月色皎皎、星光灿烂、浩瀚银河、高悬中天,四下里没有人的声音,那声音是从树林间传来的。”  我叹道:“唉,可悲啊!这就是秋声呀,它为何而来呢(它怎么突然就来了呢)?大概是那秋天的样子,它的色调暗淡、烟飞云收;它的形貌清新明净、天空高远、日色明亮;它的气候寒冷、刺人肌骨;它的意境寂寞冷落,没有生气、川流寂静、山林空旷。所以它发出的声音时而凄凄切切,呼号发生迅猛,不可遏止。绿草浓密丰美,争相繁茂,树木青翠茂盛而使人快乐。然而,一旦秋风吹起,拂过草地,草就要变色;掠过森林,树就要落叶。它能折断枝叶、凋落花草,使树木凋零的原因,便是一种构成天地万物的混然之气(秋气(...)
下片,劝人尽赏春光。“休辞醉倒,花不看开人易老”,是说不要借“醉倒”沉醉之故,而拒绝去看春花。不看春花,就意味着失去了花会给人的青春活力,意味着时光易逝,人走向衰老。这是最大的人生误区。“人生易老天难老”。东坡的言辞中同样也充满了人生哲理。东坡曾说“人生何以易此乐,天下谁肯从我归。”何不改为“人生何以易此乐,及时看花春常归。”“莫待春回,颠倒红英间绿苔”,带有醒世之意的恒言。不要等到春离开人间吧。否则,将是“红英”纷乱地夹杂着“绿苔”而失去春的魅力。子由《闻子瞻重游终南山》诗一开头就说得好:“终南重到已春回,山木缘崖绿似(...)
枉望断天涯,两厌厌风月。
万里长空鸿雁初飞,正值重阳。“携壶结客何处?”一问。“空翠渺烟霏。”一答。答话不著一动词,纯然景语,给人的感觉是携酒登高的人,溶入了那山色空翠、烟霏缥缈的一片氤氲之中,意境极为空灵。若用原诗“与客携壶上翠微”的“上”字,(...)
“发短愁催白,颜衰酒借红。”严酷无情的现实粉碎了诗人美好的梦幻。眼见光阴流逝,愁白了头。这里说“发短愁催白”,他的头上不一定真有白发;说“颜衰酒借红”,他的颜面也不一定真的如此衰老。诗人这年才刚刚三十出头,在作于同年的《次韵答邢居实》中,诗人也说:“今代贵人须白发,挂冠高处未宜弹。”王直方以为“元祐(指1086-1094)中多用老成”,所以苏轼、陈师道、秦观皆有“白发”句(《王直方诗话》)。诗人此写愁催白发,酒助红颜,无非是表示愁之深、心之苦罢了。杜甫、白居易、苏轼、郑谷等人都曾写过类似的诗句,但诗人此联在前人的基础上有所发展,对仗更工整,且恰如其分地表现了诗人当时的窘况,带上了他个人特有的主观(...)
①九日:夏历九(...)
柳词本来写自己生病,苏东坡则写老妻“孟光”生病:绍圣二年清明节后(...)
景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。拼音解读
wǒ rú jīn guān chà kě biàn qì shě 。āi ,ér yě !zán liǎng gè xū suǒ jīn rì lí bié ,zhè yuān jiā bì dìng shì qián shēng yè 。zhè hái ér yí róng ér qīng xiù ,mó yàng ér yīng jié 。wǒ áo jiān le wú xiàn ,shòu kǔ le ruò xiē 。wǒ hé tā shì chī le rén duō shǎo chún shé ,bú yóu wǒ gǎn tàn shāng jiē !(...)
《lán líng wáng 》shì cí zhōng de zhǎng diào ,gòng fèn sān duàn 。dì yī duàn xiě lín ān shī xiàn hòu de shuāi bài jǐng xiàng jí cí rén de gǎn shòu 。“chūn qù rén jiān wú lù ”shì quán cí de zhǔ tí jù ,cí zhōng gè duàn fā duān ,jun1 yǐ “chūn qù ”lǐng qǐ ,bìng wéi rào zhè yī zhōng xīn cóng bú tóng fāng miàn jiā yǐ fā huī 。“qiū qiān wài ,fāng cǎo lián tiān ,shuí qiǎn fēng shā àn nán pǔ ”,yòng duì bǐ shǒu fǎ xiě chū lín ān shī xiàn qián hòu de bú tóng huà miàn ,“fāng cǎo ”、“qiū qiān ”,xiě chū yuán jun1 xiàn chéng qián de jǐng kuàng 。“fāng cǎo ”,yòu àn yù sòng bié 。zhè shǒu cí de “fāng cǎo ”(...)
chū fàng wǒ qū yuán shēng zhǎng zài chǔ guó guó dōu ,rú jīn què zāo liú fàng yuán yě jū zhù 。 xìng chí dùn yán yǔ shǎo zhuō zuǐ bèn sāi ,yòu méi yǒu qiáng shì lì zài páng fǔ zhù 。 wǒ cái zhì shū qiǎn néng lì yòu báo ruò ,gū lòu guǎ wén yòu jiàn shí wú duō 。 zhī wéi lì guó lì jun1 duō cì jìn yán ,shuí liào xiǎng rě nù xiǎo rén zhāo lái zāi huò 。 jun1 wáng bú chá wǒ jìn yán shì wéi guó ,zhōng jiāng wǒ fàng zhú dào pì rǎng huāng yě 。 xīn lǐ àn sī zì jǐ yǒu wú guò shī ,shí wú yī sī chà cuò kě gǎi guò 。 qún xiǎo lā bāng jié huǒ chéng péng dǎng ,jun1 wáng jiàn bèi qī méng shòu mí huò 。 chán nìng xiǎo rén huā yán qiǎo yǔ zài jun1 qián ,zhōng liáng jiān kǒu bú yán shēng mò mò 。 yáo shùn shèng jun1 yǐ shì bú jí jiàn ,zhōng zhèng liáng chén wéi shuí jìn zhōng jìn jiē ? gāo shān wēi wēi é é sǒng lì ,jiāng shuǐ hào dàng yǒng liú bú zhǐ 。 tàn zì jǐ nián lǎo sǐ rì jiāng zhì ,zài huāng yě yǔ qín shòu xiàng bàn wéi lǚ 。 gū dú liáo dǎo jū wú dìng suǒ ,jǔ shì jiē hún zhuó shì fēi yǐ diān dǎo ,xīn zhōng de yuān qíng xiàng shuí sù ? dà yàn tiān é quán zāo chì tuì ,què bǎ è niǎo chī xiāo dāng chǒng wù 。 jú yòu jiā shù bèi kǎn fá ,què yī pái pái zāi zhí kǔ táo è mù 。 kě tàn nà pó suō xiū měi de cuì zhú ,què zhī néng gū líng líng jiāng biān dú chù 。 shàng miàn yǒu fán mào de zhī yè fáng lù ,xià miàn yǒu qīng liáng de wēi fēng qū kù shǔ 。 shuí zhī dào wǒ yǔ jun1 wáng dào bú hé ,jiù xiàng nà shí xīn de bǎi mù 、kōng xīn de zhú 。 cóng qián de xián jun1 wú fǎ zhuī jí ,wèi lái de yīng zhǔ nán mù dǔ 。 yōu yōu de cāng tiān ā gāo gāo zài shàng ,nǐ wéi hé bú jiě chú wǒ de yuān qū 。 wǒ yuàn hèn jun1 wáng nǐ zhōng bú jiào wù ,wǒ zhī yǒu qì shēn huāng yě míng xīn qǔ 。 chén jiāng xiǎng nà lì shǐ shàng de dé shī xìng wáng ,kàn nà qún xiǎo wù jun1 huò guó shì zhuāng zhuāng 。 yáo yǔ shùn shèng míng rén yì cí ài bǎi xìng ,hòu shì rén cháng chēng sòng yǒng yuǎn bú wàng 。 qí huán gōng yòng xiǎo rén sǐ hòu guó luàn ,guǎn zhòng gěng jiè zhōng zhí měi míng chuán yáng 。 jìn xiàn gōng tīng chán yán bèi lí jī mí huò ,kě lián nà xiào zǐ shēn shēng cǎn zāo huò yāng 。 xú yǎn wáng háng rén yì bú bèi wǔ zhuāng ,chǔ wén wáng xīn kǒng jù jiāng qí miè wáng 。 yīn zhòu wáng bào nuè wú dào shēn sǐ guó miè ,zhōu dé tiān xià xìng lài yú lǚ wàng xián liáng 。 wǔ wáng xiào fǎ gǔ rén shī ēn bù huì ,fēng bǐ gàn mù jiāng qí dé zhāo shì sì fāng 。 tiān xià xián jun4 mù zhōu dé dōu lái qīn fù ,rén cái rì zēng tiān xià yī xīn guó lì (...)
jīn nián xiàn shòu duō huān xiào 。nòng yù xīn jiāng èr chú hǎo 。cǐ qǔ zūn qián hé suǒ dǎo 。shí fèn kāng lè ,shí fèn qiáng jiàn ,yī shù zhuàng bàng lǎo 。
wàn lǐ zhǎng kōng hóng yàn chū fēi ,zhèng zhí zhòng yáng 。“xié hú jié kè hé chù ?”yī wèn 。“kōng cuì miǎo yān fēi 。”yī dá 。dá huà bú zhe yī dòng cí ,chún rán jǐng yǔ ,gěi rén de gǎn jiào shì xié jiǔ dēng gāo de rén ,róng rù le nà shān sè kōng cuì 、yān fēi piāo miǎo de yī piàn yīn yūn zhī zhōng ,yì jìng jí wéi kōng líng 。ruò yòng yuán shī “yǔ kè xié hú shàng cuì wēi ”de “shàng ”zì ,(...)
  ōu yáng xiān shēng (ōu yáng xiū zì chēng )yè lǐ zhèng zài dú shū ,(hū rán )tīng dào yǒu shēng yīn cóng xī nán fāng xiàng chuán lái ,xīn lǐ bú jìn sǒng rán 。tā yī tīng ,jīng dào :“qí guài ā !”zhè shēng yīn chū tīng shí xiàng xī xī lì lì de yǔ shēng ,qí zhōng hái jiá zá zhe xiāo xiāo sà sà de fēng chuī shù mù shēng ,rán hòu hū rán biàn dé xiōng yǒng péng pài qǐ lái ,xiàng shì jiāng hé yè jiān bō tāo tū qǐ 、fēng yǔ zhòu rán ér zhì 。pèng dào wù tǐ shàng fā chū kēng qiāng zhī shēng ,yòu hǎo xiàng jīn shǔ zhuàng jī de shēng yīn ,zài (zǎi xì )tīng ,yòu xiàng xián méi bēn zǒu qù xí jī dí rén de jun1 duì ,tīng bú dào rèn hé hào lìng shēng ,zhī tīng jiàn yǒu rén mǎ háng jìn de shēng yīn 。(yú shì )wǒ duì tóng zǐ shuō :“zhè shì shí me shēng yīn ?nǐ chū qù kàn kàn 。”tóng zǐ huí dá shuō :“yuè sè jiǎo jiǎo 、xīng guāng càn làn 、hào hàn yín hé 、gāo xuán zhōng tiān ,sì xià lǐ méi yǒu rén de shēng yīn ,nà shēng yīn shì cóng shù lín jiān chuán lái de 。”  wǒ tàn dào :“āi ,kě bēi ā !zhè jiù shì qiū shēng ya ,tā wéi hé ér lái ne (tā zěn me tū rán jiù lái le ne )?dà gài shì nà qiū tiān de yàng zǐ ,tā de sè diào àn dàn 、yān fēi yún shōu ;tā de xíng mào qīng xīn míng jìng 、tiān kōng gāo yuǎn 、rì sè míng liàng ;tā de qì hòu hán lěng 、cì rén jī gǔ ;tā de yì jìng jì mò lěng luò ,méi yǒu shēng qì 、chuān liú jì jìng 、shān lín kōng kuàng 。suǒ yǐ tā fā chū de shēng yīn shí ér qī qī qiē qiē ,hū hào fā shēng xùn měng ,bú kě è zhǐ 。lǜ cǎo nóng mì fēng měi ,zhēng xiàng fán mào ,shù mù qīng cuì mào shèng ér shǐ rén kuài lè 。rán ér ,yī dàn qiū fēng chuī qǐ ,fú guò cǎo dì ,cǎo jiù yào biàn sè ;luě guò sēn lín ,shù jiù yào luò yè 。tā néng shé duàn zhī yè 、diāo luò huā cǎo ,shǐ shù mù diāo líng de yuán yīn ,biàn shì yī zhǒng gòu chéng tiān dì wàn wù de hún rán zhī qì (qiū qì (...)
xià piàn ,quàn rén jìn shǎng chūn guāng 。“xiū cí zuì dǎo ,huā bú kàn kāi rén yì lǎo ”,shì shuō bú yào jiè “zuì dǎo ”chén zuì zhī gù ,ér jù jué qù kàn chūn huā 。bú kàn chūn huā ,jiù yì wèi zhe shī qù le huā huì gěi rén de qīng chūn huó lì ,yì wèi zhe shí guāng yì shì ,rén zǒu xiàng shuāi lǎo 。zhè shì zuì dà de rén shēng wù qū 。“rén shēng yì lǎo tiān nán lǎo ”。dōng pō de yán cí zhōng tóng yàng yě chōng mǎn le rén shēng zhé lǐ 。dōng pō céng shuō “rén shēng hé yǐ yì cǐ lè ,tiān xià shuí kěn cóng wǒ guī 。”hé bú gǎi wéi “rén shēng hé yǐ yì cǐ lè ,jí shí kàn huā chūn cháng guī 。”“mò dài chūn huí ,diān dǎo hóng yīng jiān lǜ tái ”,dài yǒu xǐng shì zhī yì de héng yán 。bú yào děng dào chūn lí kāi rén jiān ba 。fǒu zé ,jiāng shì “hóng yīng ”fēn luàn dì jiá zá zhe “lǜ tái ”ér shī qù chūn de mèi lì 。zǐ yóu 《wén zǐ zhān zhòng yóu zhōng nán shān 》shī yī kāi tóu jiù shuō dé hǎo :“zhōng nán zhòng dào yǐ chūn huí ,shān mù yuán yá lǜ sì (...)
wǎng wàng duàn tiān yá ,liǎng yàn yàn fēng yuè 。
wàn lǐ zhǎng kōng hóng yàn chū fēi ,zhèng zhí zhòng yáng 。“xié hú jié kè hé chù ?”yī wèn 。“kōng cuì miǎo yān fēi 。”yī dá 。dá huà bú zhe yī dòng cí ,chún rán jǐng yǔ ,gěi rén de gǎn jiào shì xié jiǔ dēng gāo de rén ,róng rù le nà shān sè kōng cuì 、yān fēi piāo miǎo de yī piàn yīn yūn zhī zhōng ,yì jìng jí wéi kōng líng 。ruò yòng yuán shī “yǔ kè xié hú shàng cuì wēi ”de “shàng ”zì ,(...)
“fā duǎn chóu cuī bái ,yán shuāi jiǔ jiè hóng 。”yán kù wú qíng de xiàn shí fěn suì le shī rén měi hǎo de mèng huàn 。yǎn jiàn guāng yīn liú shì ,chóu bái le tóu 。zhè lǐ shuō “fā duǎn chóu cuī bái ”,tā de tóu shàng bú yī dìng zhēn yǒu bái fā ;shuō “yán shuāi jiǔ jiè hóng ”,tā de yán miàn yě bú yī dìng zhēn de rú cǐ shuāi lǎo 。shī rén zhè nián cái gāng gāng sān shí chū tóu ,zài zuò yú tóng nián de 《cì yùn dá xíng jū shí 》zhōng ,shī rén yě shuō :“jīn dài guì rén xū bái fā ,guà guàn gāo chù wèi yí dàn 。”wáng zhí fāng yǐ wéi “yuán yòu (zhǐ 1086-1094)zhōng duō yòng lǎo chéng ”,suǒ yǐ sū shì 、chén shī dào 、qín guān jiē yǒu “bái fā ”jù (《wáng zhí fāng shī huà 》)。shī rén cǐ xiě chóu cuī bái fā ,jiǔ zhù hóng yán ,wú fēi shì biǎo shì chóu zhī shēn 、xīn zhī kǔ bà le 。dù fǔ 、bái jū yì 、sū shì 、zhèng gǔ děng rén dōu céng xiě guò lèi sì de shī jù ,dàn shī rén cǐ lián zài qián rén de jī chǔ shàng yǒu suǒ fā zhǎn ,duì zhàng gèng gōng zhěng ,qiě qià rú qí fèn dì biǎo xiàn le shī rén dāng shí de jiǒng kuàng ,dài shàng le tā gè rén tè yǒu de zhǔ guān (...)
①jiǔ rì :xià lì jiǔ (...)
liǔ cí běn lái xiě zì jǐ shēng bìng ,sū dōng pō zé xiě lǎo qī “mèng guāng ”shēng bìng :shào shèng èr nián qīng míng jiē hòu (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

柳词本来写自己生病,苏东坡则写老妻“孟光”生病:绍圣二年清明节后(...)
②精卫:古代神话中鸟名。据《山海经·北山经》及《述异记》卷上记载,古代炎帝之女精卫,因游东海淹死,灵魂化为鸟,经常衔木石去填东海。衔:用嘴含。微木:细木。 ③刑天:神话人物,因和天帝争权,失败后被砍去了头,埋在常羊山,但他不甘屈服,以两乳为目,以肚脐当嘴,仍然挥舞着盾牌和板斧。(《山海经·海外西经》) ④同物:精卫既然淹死而化为鸟,就和其它的的相同,即使再死也不过从鸟化为另一种物,所以没有什么忧虑。 ⑤化去:刑天已被杀死,化为异物,但他对以往和天帝争神之(...)
上片写初夏已悄悄来到一个少女的身边。“绿槐高柳咽新蝉”,都是具有初夏特征的景物:枝叶繁茂的槐树,高大的柳树,还有浓绿深处的新蝉鸣声乍歇,一片阴凉幽静的庭院环境。“熏风初入弦”,又是初夏的气候特征(...)
果然是弄巧番成拙,挽造化非同苟且。要移寒暑不(...)

相关赏析

他那里一壶天地宽,两轮日月迟,不比这彩云易散琉璃脆。但不知别来仙子今何在,从今后逢着仙翁莫看棋。回首更人世,我只怕泰山石烂,沧海尘飞。
8.杼(zhù):织机的梭子
⑴这两句仿汉乐府民歌“客从远方来,遗我双鲤鱼”的格式,但别生新意。“客”和“我”都是虚构的。南溟,南海,遗,问遗,即赠送。泉客,即绞人,也叫泉仙或渊客(左思《吴都赋》“渊客慷慨而泣珠”)。古代传说:南海有鲛人,水居如鱼,能织绡,他们的眼泪能变成珠子。关于珠的传说是相当多的,如明月珠、夜光珠等,为什么一定要用泉客珠呢?赵次公说:“必用泉客珠,言其珠从眼位所出也。”(郭注卷十五引)这话很能揭示作者的用心所在。⑵有隐字,有一个隐约不清的字。因为隐约不清,所以辨认不出是个什么字,书,即文字。珠由泪点所成,故从珠上想出“有隐字”,这个字说穿了便是“泪”字。它是如此(...)
车如鸡栖马如狗。
诗人静静地站立,眼望兄长渐去渐远,马蹄声终于被重叠的山峦阻隔。心中更是生出对于人生、对于命运的自怜叹惋。“所嗟人异雁,不作一行归。”雁的迁徙,总是结队成行,同出同归。可是人迫于环境所限、条件所囿,而不能与兄随行,而兄去妹留,各自孤单,再也不能心心相印了,诚为可(...)
折苇枯荷共晚,红榴苦竹同时。

作者介绍

叶绍翁 叶绍翁叶绍翁,南宋中期诗人,字嗣宗,号靖逸,处州龙泉人。祖籍建安(今福建建瓯),本姓李,后嗣于龙泉(今属浙江丽水)叶氏。生卒年不详。曾任朝廷小官。其学出自叶适,他长期隐居钱塘西湖之滨,与真德秀交往甚密,与葛天民互相酬唱。

景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。原文,景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。翻译,景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。赏析,景祐元年亲享景灵宫二首 送真用《太安》。阅读答案,出自叶绍翁的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.ztguolu.com/cx78T4/jEbcxQEAm1.html